Hà Thời Nghiễn không yêu tôi, nhưng lại rất cưng chiều tôi.
Vì thế mà tôi trở thành con chim hoàng yến kiêu ngạo nhất trong giới hào môn, khiến ai ai cũng phải dè chừng.
Cho đến khi mối tình đầu, bạch nguyệt quang của anh ấy, trở về nước. Chỉ sau một đêm, tôi trở thành kẻ bị mọi người hắt hủi.
Tối hôm đó, khi tôi đang thu dọn hành lý để rời đi, lẽ ra Hà Thời Nghiễn phải là nhân vật chính trong lễ đính hôn của bạch nguyệt quang, lại bất ngờ xuất hiện ở nhà.
Tôi vừa nhét chiếc túi hàng hiệu vào bao thì nó đã rơi xuống đất.
Anh ấy nhướng mày, giọng nói đầy nguy hiểm: “Không rơi lấy một giọt nước mắt nào à? Nuôi em bao lâu nay, đúng là đồ không có lương tâm.”
1
“Tới đây hôn anh một cái nữa?”
Tôi quay mặt đi, cả người vẫn còn ê ẩm, nghe thấy những lời của anh ấy, lập tức bực mình: “Lúc anh nói chỉ hôn một cái thì không phải đã làm hết mọi chuyện rồi sao? Không muốn, không thích, tôi mệt rồi.”
Hà Thời Nghiễn cười nhạt, trông chẳng khác gì một kẻ vô lại: “Tổ tông của anh ơi, lần này anh không để em phải động đậy, để anh lo.”
Tôi dang tay: “Người dính quá, khó chịu lắm. Bế tôi đi tắm trước đã.”
Chưa kịp nói hết câu, Hà Thời Nghiễn đã bế tôi lên, tôi mệt đến mức nằm gọn trong vòng tay anh, chẳng buồn cử động.
Ai ngờ vừa vào phòng tắm, vòi hoa sen còn chưa kịp mở, lưng tôi đã bị ép chặt vào viên gạch lạnh lẽo của phòng tắm.
Đôi khi tôi thực sự không hiểu nổi, Hà Thời Nghiễn làm thế nào mà ngày nào cũng tràn đầy năng lượng như vậy.
Tôi ngất đi không biết bao nhiêu lần, rồi lại bị đánh thức nhiều lần.
Cuối cùng, không còn chút sức lực nào nữa, Hà Thời Nghiễn mới giúp tôi lau khô tóc, bế trở lại giường.
Mơ màng chuẩn bị ngủ, tôi nghe thấy điện thoại của anh ấy reo.
Anh đưa tay lên nghe điện thoại.
Ở đầu dây bên kia, một giọng nữ rụt rè vang lên:
“Thời Nghiễn, em về rồi.”
Hà Thời Nghiễn quay đầu nhìn tôi một cái, tôi lập tức nhắm mắt giả vờ như đang ngủ say.
Anh ấy đứng dậy, khoác lên người chiếc áo ngủ rồi bước ra ban công.
Không hiểu sao, vốn dĩ tôi đang rất buồn ngủ, nhưng giờ đây toàn bộ suy nghĩ lại đổ dồn vào cuộc điện thoại đó.
Cuộc gọi kéo dài khoảng năm phút, sau đó anh ấy quay lại, ném điện thoại lên tủ đầu giường và mở tủ quần áo.
Tôi lén mở mắt, cầm lấy điện thoại của anh ấy, mở khóa màn hình.
Đúng lúc đó, Hà Thời Nghiễn quay lại, bắt gặp ngay cảnh tôi đang lén lút.
Tôi ngây thơ chớp chớp mắt vô tội.
Trước khi anh ấy kịp lấy lại điện thoại, tôi nhanh chóng liếc nhìn tên người gọi đến, rồi hỏi với giọng điệu không thể hiện cảm xúc: “Ôn Uyển Tình về rồi à?”
Ôn Uyển Tình, mối tình đầu của anh ấy.
Cô gái anh ấy đã yêu suốt những năm đại học, cũng là “bạch nguyệt quang” mà bạn bè thường nhắc đến.
Những ngón tay dài của Hà Thời Nghiễn lấy lại chiếc điện thoại từ tay tôi.
“Ừ, có một buổi tiệc đón tiếp.”
Tôi liền ngồi dậy, không ngần ngại ném thẳng cái gối về phía anh ấy: “Tiệc đón tiếp lúc nửa đêm, chỉ mỗi anh được mời thôi à?”
Hà Thời Nghiễn nhướng mày, bắt lấy cái gối: “Ghen à?”
“Không có! Tôi với anh là gì của nhau đâu, chúng ta còn chẳng phải là người yêu, tôi ghen cái gì.”
Mối quan hệ không rõ ràng giữa tôi và Hà Thời Nghiễn đã kéo dài rất lâu. Anh ấy chưa từng nói yêu tôi, và tôi cũng chưa bao giờ tự nhận mình là bạn gái của anh ấy.
Mối quan hệ của chúng tôi chỉ dựa vào nhu cầu của người trưởng thành mà duy trì.
Hà Thời Nghiễn vừa thắt cà vạt, bàn tay thon dài, khớp xương rõ ràng còn tranh thủ véo vào eo tôi:
“Đâu ra sức mà giận dỗi? Chưa đủ sao?”
Nhìn thấy anh ấy mặc đồ vest, tôi càng bực mình. Chỉ là một buổi tiệc đón tiếp, việc gì phải mặc trang trọng đến vậy.
“Tôi cũng muốn đi.”
Ánh mắt Hà Thời Nghiễn lướt qua mặt tôi, dừng lại một lúc, rồi đáp: “Được, thay đồ đi.”
2
“Năm đó, hai người sắp đính hôn rồi, nếu không phải do tiểu thư thật sự của Ôn gia trở về, Hà thái thái cảm thấy Ôn Uyển Tình không xứng với cháu trai mình nên không đồng ý, hai người đã thành rồi.”
“Bây giờ Hà Thời Nghiễn cũng khác hồi đại học nhiều rồi, việc gì cũng không cần nghe theo nhà họ Hà, tự anh ấy quyết định được hết. Tất nhiên sẽ đính hôn với Ôn Uyển Tình thôi.”
“Nghe nói trong thời gian Ôn Uyển Tình đi du học, Hà Thời Nghiễn giúp đỡ cô ấy không ít.”
“Tôi nói thật, người hiện tại bên cạnh anh ấy, từ đầu đến cuối không có danh phận, chắc là không bền đâu.”
“Dù sao thì Ôn Uyển Tình cũng là tiểu thư nhà quyền quý, được nuôi dưỡng bao nhiêu năm trời. Làm sao có thể so với con chim hoàng yến chẳng ra gì bên cạnh anh ấy bây giờ chứ.”
…